Bài chia sẻ ẩn danh

ico-place

Thành phố Biên Hòa

riviu-icon

Chia sẻ

2 năm trước

icon-ico-share

Chia sẻ

#tamsudai Tớ là 1 học sinh giỏi, điểm luôn trên 8. và đặt mục tiêu chuyên Toán. Tớ học tốt kha khá môn trừ môn Anh =))))))))))))) Nay tớ bị 6 điểm 15p môn Anh, bạn nhìn bài tớ thì 8, cậu ấy đã xin lỗi rối rít dù tớ chưa từng trách cậu ấy, tớ cũng hụt hẫng nhẹ thôi, nhưng cậu ấy xin lỗi dữ quá tớ òa khóc luôn. Từ bé đến lớn tớ chỉ có 1 2 con điểm thấp, đều là tiếng Anh cả. Tớ đang cố gắng cải thiện đây, tớ biết tớ chẳng hoàn hảo nhưng tớ đang không ngừng cố gắng, tiếc rằng thế chưa đủ. Tớ luôn bị nhấn chìm trong cái danh "học giỏi", tớ đang chết dần chết mòn dưới cái danh đấy, những lần sai sót dù nhỏ hay lớn, chỉ cần là sai sót tớ đều bị chỉ trích chê bai. Từ năm tớ 14 tuổi, tớ chỉ ngủ 4 tiếng 1 ngày, đến hiện tại tớ chỉ còn ngủ 2 3 tiếng, tớ uống nhiều cafe và trà hơn nước lọc, cơm cũng chẳng buồn muốn ăn. Mọi công sức tớ bị vứt xó, xung quanh tớ chỉ là nhìn vào thành quả, tớ cũng có những thành quả nhỏ cho riêng mình, chẳng thấm vào đâu, chẳng ai khen hay gì cả, nhưng nhìn vào lỗi sai dù nhỏ nhất để chỉ trích thậm tệ tớ. Đã có những giai đoạn, tớ thật sự muốn 44, cứa tay chảy máu, những vết ấy giờ đã là sẹo lồi hay hằn trên khắp cánh tay...Bé tớ bệnh thành tích rất nặng, giờ lớn tớ biết mình chỉ có những điểm mạnh riêng và nhẹ nhàng hơn trong việc tạo áp lực cho bản thân. Không phải đổ lỗi cho hoàn hảo đâu, nhưng tớ cảm thấy mình không thực sự giỏi đến thế, mình chẳng là gì cả, tớ vẫn luôn để tâm đến những tiếng xì xào bàn tán tớ, núi cao thì vẫn có núi cao hơn, có cố gắng môn Anh cũng sẽ không tha mày :))))...v.v...Lâu lắm rồi mới khóc, lại còn ngay trong lớp, thật mỉa mai

Loading...

Đang tải bình luận...

Ứng dụng Khế trên điện thoại