Chia sẻ
2 năm trước
Chia sẻ
Loading...
Đang tải bình luận...
Long Điền
Mọi ng ơi em không biết từ khi nào giáo viên dạy giỏi lại có quyền được xem thường và không coi học sinh ra gì v ạ 🥲 chuyện là ở dưới gần chỗ em có một thầy giáo ( khá trẻ tầm 2 mấy thôi ) cũng được tiếng là dạy giỏi nên em cũng dc bạn giới thiệu và cũng có nói trc với thầy . Lúc đó em xem ảnh thấy trẻ lắm nma em cũng ch học nên kh biết xưng hô sao cho đúng ( thầy cũng là LGBT ) nên em có nhắn nguyên văn là “ em xin học thêm tiếng anh ạ “ . Thầy mới rep là “ em là ai ? , em xin ai ? , chủ vị đâu em ? “ thì em có nhắn là “ dạ tại vì em không biết xưng hô sao cho đúng “ . Xong thầy nhắn vài câu như “ ng dạy bạn thì bạn gọi là gì “ nhưng mà lúc đó em cũng ch học , em cũng trả lời là “ thầy “ . Xong thầy cap đoạn tin nhắn qua hỏi bạn em thì em cũng xin lỗi “ em xin lỗi vì đã nhắn thiếu chủ ngữ ạ , thầy cho em xin dki khóa học … “ nhắn xong thì thầy kh rep tin nhắn em nữa , kh xem nên em cũng thôi kh nói gì . Nhưng chuyện kh dừng lại ở đó , sau hôm đó em có nhờ mẹ hỏi dùm em coi có ai dạy tốt kh thì oan gia lại gặp trúng thầy đó và cũng chẳng hiểu tại sao mẹ em lại có đoạn tin nhắn đó ( không biết là do biết mẹ em hay là do gặp ai cũng gửi huhu tại em hỏi thêm thì biết thầy cũng xéo sắc với cả cũng từng có một trg hợp bạn em bị na ná giống leak )
8
2 năm trước
5
Bắc Từ Liêm
anh ấy chủ động nhưng anh ấy là người ghost tôi trước
5
2 năm trước
5
Bình Thạnh
Có đôi khi, bạn không thể làm chủ được cảm xúc của mình. Mình cứ mãi suy nghĩ về những điều viễn vông, con tim cứ khờ dại khước từ mọi luận điểm của lý trí. Nỗi cô đơn bám lấy, dần ăn mòn con người mình, biến mình thành một kẻ đói khát cảm xúc, không còn kiểm soát được bản thân Từng có giai đoạn mình tưởng chừng như đã có tất cả trong tay. Mọi kế hoạch, dự định, tương lai. Mình hình dung nó một cách rõ ràng đến mức chỉ cần đưa ngón tay ra là chạm được vào nó. Cho đến một ngày, tất cả đổ vỡ, tan nát. Một kẻ bại trận, nhụt chí. Tất cả những hình dung mơ mộng, lung linh ấy đều tan biến. Người vẫn tiếp tục với ước mơ của người, còn ta lại chơi vơi, vô định, chẳng biết bản thân sẽ đi về đâu...
1
2 năm trước
1
Thủ Đức
Cách trả thù tốt nhất là đừng để người lừa dối mình tìm đc mình
3
2 năm trước
1
Lục Nam
Tại sao kim ngưu tháng 5 lun bị thu hút bởi người thuộc cung sư tử vậy ta
3
2 năm trước
4
Cầu Giấy
Chẳng hiểu mẹ mình bị làm sao nữa, lúc nào cũng kể chuyện của mình với tất cả mọi người, lúc nào cũng như kiểu thiếu chuyện để buôn ấy. Méo hiểu kiểu gì, vừa hôm nay xong mình đọc một quyển chuyện khá là xúc động thì có hơi rơm rớm nước mắt, lúc đây mọi người đi chơi hết r mà mẹ mình bị ốm nên mình muốn ở lại chăm mẹ. Lúc mẹ bảo là sao con lên đây thì mình nói với giọng như sắp khóc(vì đang đọc dở chuyện) và bảo rằng con muốn lên thôi, mẹ lại hỏi mẹ người đâu thì mình bảo đi chơi hết r. Xong lập tức mẹ lại đi sang phòng bên kể cho bà nghe về chuyện mình khóc vì ko đc đi chơi(cả gia đình đang đi du lịch, chỉ bà, mẹ và mình ở khách sạn). Một lúc sau khi mọi người về thì mình ra thì ai cũng dỗ dành mình, hỏi ra thì mới biết mẹ và bà kể cho tất cả mọi người biết. Thật sự ko biết dấu mặt vào đau, mà còn có cả vài đứa bạn thân đi cùng cũng biết ;(((. Đây là câu chuyện ít ức chế nhất đấy, nếu mình kể chuyện khác chắc đập luôn cái đt quá
6
2 năm trước
7
Long Điền
Buồn quá huhu ai tâm sự cùng hem
4
2 năm trước
2
Quận 2
Anh thật sự ngu ngốc….
2
2 năm trước
2
Quận 2
Em không sai
4
2 năm trước
13
Quận 10
Bây giờ mình muốn gì nhỉ, không phải muốn chết. Chắc chắn rồi, bởi vì mình đang nợ rất nhiều tiền, nếu mình chết, mình sẽ làm khổ ba mẹ mình rất nhiều. Nếu mình chết trc đó thì hay rồi, dù cho ba mẹ có đau buồn thì ít ra mình vẫn ko báo ba mẹ đến phút cuối. Vậy bây giờ mình muốn gì? Mình muốn giải quyết hết mọi thứ, chấm dứt cái căn cảm giác khao khác muốn chết khi ko biết phải làm gì này. Mình làm được không? Mình không thể, mọi thứ dần tệ đi từng chút một, từng hy vọng một dập tắt ngay khi mình sắp chạm được tới nó. Mình có hụt hẫng không? Mình mệt lắm, mệt muốn chết đi sống lại, mình chỉ có thể khóc cho qua ngày thôi. Mỗi ngày mình đều ngủ tới trưa, không liên lạc với ai ngoài mẹ và người yêu. Mình mệt khi phải thức dậy, mình sẽ phải đối mặt với cơn ác mộng ban ngày. Mình muốn chấm dứt mọi thứ, nhưng sao chẳng có gì có thể giải quyết hết tất cả. Mình sợ đến nỗi, không muốn ngủ để rồi ngày mai lại vẫn như cũ. Mình mệt quá, không thể chết, cũng không thể làm gì được. Mình muốn ra khỏi nhà, tránh cái không khí gượng gạo, trông thảm hại này của mình. Nhưng mà mình lại không thể đi đâu, với cái bụng đói, không một xu dính túi này. Có ai giúp được mình không, không, đừng ai nhìn mình ngay lúc này cả, mình không muốn ai thấy cái dáng vẻ thảm hại này của mình hết. Làm ơn...
7
2 năm trước
7
Loading...