Bài chia sẻ ẩn danh

ico-place

Yên Lạc

riviu-icon

Chia sẻ

2 năm trước

icon-ico-share

Chia sẻ

Em đã có một gia đình. Em cảm thấy cuộc sống này mỗi ngày một thay đổi. Em phải xa ba mẹ xa anh chị xa ngôi nhà mà em từng sống 22năm. Lấy chồng được 2 năm. Điều em hối hận nhất là sự vội vàng. Sự trẻ con. Của chính bản thân mình. Em lấy chồng dành hết tình cảm cho chồng. Nhưng đổi lại là sự vô tâm lạnh nhạt của người cùng chăn gối. Em luôn cho rằng bản thân mình không xấu tuy nhiên em không hoàn hảo. Em luôn vun vén tc của gd em. Ngày mà em sanh bé đầu tiên. Là ngày mà em cảm thấy cuộc sống bất công với mình nhất. Ngày em đón niềm vui có 1 thiên thần nhỏ lại là khoảng khắc em chịu sự đau đớn của cơn đau đẻ. Sự lạnh nhạt của ck. Em sinh bé 1mk không có mẹ bên cạnh. Áp lực stress tưởng trừng như tự kỉ vậy. Được vài ngày thì phát hiện ck nt với ng phụ nữ khác lớn tuổi và đã có 2 con. Nc 1 cách rất thân và dâm. Đau đớn tột cùng các c ạ. Những ấm ức trong lòng em chưa từng nói ra. Mình sinh cho a 1 đứa con. Cùng a cố gắng về hoàn cảnh kte do a vỡ nợ. Vậy mà. Chưa bao giờ nhận lại được tình cảm hay sự quan tâm của anh. Đau bụng tự đi khám. Ngã xe cũng tự lo. Con ốm cũng tự đi viện. Cái cảm giác cô đơn trong chính căn nhà tình hêu mà chúng mình hứa hẹn. Mọi thứ a ưu tiên là bạn bè các “ cháu” . A chưa từng đưa 2 mẹ con đi du lịch. A cũng từng hứa rất nhiều. Nhưng a lại dành sự ưu tiên ấy cho người khác. Tình cảm cho đi quá dễ dàng để rồi anh không trân trọng. Em không mong cầu gì cao sang. Em chỉ muốn được anh hỏi han quan tâm đến 2 mc mà thôi. Nhưng có lẽ thật khó. #tinhcam

Loading...

Đang tải bình luận...

Ứng dụng Khế trên điện thoại