Bài chia sẻ ẩn danh

ico-place

Đầm Hà

riviu-icon

Chia sẻ

2 năm trước

icon-ico-share

Chia sẻ

Cái cảnh bị ngta chửi là cho, đỉ, cave nhục như thị nở mà vẫn cố nhịn. Giờ đây nhà ai nấy ở mà vẫn còn thấy ghét gặp mặt èo muốn thưa hỏi #drama

Loading...

Đang tải bình luận...

Bài viết liên quan

ico-place

Bến Lức

cách để biết mình nên làm gì trong khi mình không biết nên làm gì

icon-text-sms

10

2 năm trước

icon-thumb-up

3

icon-down
ico-place

Tuy Hòa

1691858938957031-1-buoi-sang

1 buổi sáng

icon-text-sms

1

2 năm trước

icon-thumb-up

6

icon-down
ico-place

Thanh Oai

Mng có tin vào duyên số không?Tớ và bạn A không quen nhau, chỉ học cùng trường đại học. A là nam, kém tớ 1 tuổi. 2 môn trước tớ đăng ký học cùng lớp bạn A thì 2 buổi đầu tiên của 2 môn đó, do khác lớp nên t hay ngồi 1 mình, và thường trùng hợp là em í hay ngồi sang bàn t, nhưng ấn tượng khá mờ nhạt, chỉ nói chuyện xã giao, tuy nhiên giọng nói của A làm t khá ấn tượng, khá có cảm tình. Sang kỳ học mới này, t học môn thứ 3 cùng lớp em í, và buổi đầu tiên em í còn chủ động ngồi cùng t (lý do để sạc máy tính :v trùng hợp thật), đến lần này thì cả 2 nói chuyện với nhau nhiều hơn, khá vui vẻ (A ko nhớ ra t, chỉ có t nhận ra em í qua giọng nói). Tớ học 3 môn cùng em í, 2 lần trước thì chỉ đúng 1 buổi đầu ngồi cùng nhau, còn các buổi sau không ngồi với nhau nữa. Tớ sợ môn thứ 3 này cũng vậy, chỉ ngồi cùng nói chuyện vs nhau buổi đầu, còn từ buổi sau lại coi nhau như người xa lạ. Haizzz #tinhcam

icon-text-sms

2

2 năm trước

icon-thumb-up

3

icon-down
ico-place

Kim Bảng

Hzzzz h phải lmsao Mik sợ xã hội quá r:(((

icon-text-sms

8

2 năm trước

icon-thumb-up

1

icon-down
ico-place

Tân Bình

Nhớ nhà…

icon-text-sms

1

2 năm trước

icon-thumb-up

1

icon-down
ico-place

Vị Thanh

Chương 1: SỰ CÔ ĐỘC Gió bấc vừa về, nó đang len lỏi vào từng góc phố và cả bên trong nội tâm của con người, trong trái tim vẫn còn nhịp đập, vậy mà dường như đang ngày một chết dần trong nguội lạnh... Những làn gió lạnh lẽo va vào người đi đường và trong căn nhà nhỏ hẹp ở thành phố, nơi mà người ta hay gọi là ổ chuột, ở đó có những con người hằng ngày vẫn phải chật vật lam lũ trong dòng chảy của thời gian để duy trì cái sự sống mà chính họ xem nó là tạm bợ. Trong căn nhà được xem là tốt nhất ở cái "xó" này, một cô gái đang khép mình vào góc tường với cơ thể trần trụi, những dấu bầm tím trên cơ thể và cả dấu tay bên má phải, hơn hết là một vũng máu giữa căn nhà tiếng của chuột chạy khắp nơi tìm thức ăn cứ kêu lên "chít chít". Một cái xác người đàn ông trung niên nằm giữa nhà cùng con dao găm đang ghim thẳng vào trái tim lạnh giá của gã. Cô gái ôm lấy thân thể của mình, tay run rẩy hai mắt vô hồn nhìn về gương mặt người đàn ông đang dần tím ngắt. Cô sợ hãi, nhưng tuyệt nhiên trên gương mặt xinh đẹp ấy không hề có một giọt nước mắt nào và trong đôi mắt vô hồn chỉ chan chứa đầy thù hận.  Cô đứng dậy giữa đống đồ vật nằm lăn lóc trên sàn nhà, tàn dư của cuộc chiến tối hôm qua. Cúi đầu nhặt lấy chiếc váy trắng rách nát đã bị xé toạc, cô vứt nó vào sọt rác như vừa vứt bỏ mọi niềm đau đớn trong quá khứ nhơ nhuốc của cuộc đời mình. Bước những bước chân vô cảm vào phòng tắm, rửa sạch toàn bộ những thứ dơ bẩn mà hôm qua hắn ta đã cho vào người cô, cả những vết máu không biết là của cô hay của gã đàn ông tồi tệ ấy. Bước ra khỏi nhà tắm, cô trở thành một người phụ nữ hoàn toàn khác, người cô có một mùi hương thơm ngát của cỏ dại, sự tự do của biển cả giờ thì cô được tự do trong tâm hồn, tự do cả thể xác. Cô thản nhiên ngồi trước gương trang điểm, tô lên môi mình màu son yêu thích, ăn sáng và uống một ngụm cafe đắng chát. Lúc này, cô mới nhấc điện thoại lên gọi cho cảnh sát tự thú hành vi của mình. Sau đó lại ngồi trên giường, lấy bức ảnh chụp giữa cô và một người con trai từ dưới nệm, đến bây giờ cô mới thật sự rơi nước mắt. Sự thống khổ của cô, nỗi đau như xé toạc trái tim thành trăm mảnh. "Nếu em không có cách nào trở về bên anh nữa, thì em phải kết thúc cuộc đời của mình... Em xin lỗi anh, em không còn nguyên vẹn không còn đủ dũng khí để ở bên anh. Chúc anh một đời hạnh phúc!" Cô hôn lên bức ảnh, nước mắt từ khóe ứa ra rồi lăn dài trên hai gò má, cuối cùng đọng lại trên tấm ảnh. Cô đi đến nhà bếp, chọn lấy con dao đang ghim trên đĩa hoa quả, nhìn một lượt tổng thể ngôi nhà, cô cười đầy chua chát khứa vào cổ tay một đường dài. Từng giọt máu rơi xuống nền nhà, cô cũng ngã khuỵu xuống nhưng ánh mắt vẫn kiên định nhìn về phía cửa sổ. Bên kia cửa sổ từng đàn chim đang sổ cánh bay đi, chúng đang đi tìm tự do...  ***  Còn tiếp... #vietlach

icon-text-sms

1

2 năm trước

icon-thumb-up

4

icon-down
ico-place

Tân Uyên

lúc ở nhà dọn dẹp nấu nướng làm hết ráo khong ai bíc, tới lúc đi chơi zề khuya lén dô nhà cả xóm bíc người người nhà nhà bíc=)

icon-text-sms

1

2 năm trước

icon-thumb-up

1

icon-down
ico-place

Nhà Bè

mọi người ở Khế ít chơi game nhỉ, hay giờ mn đang chơi rùi nên khom thấy..

icon-text-sms

14

2 năm trước

icon-thumb-up

1

icon-down
ico-place

Đống Đa

Ở đây có ai làm giáo viên không, hãy giúp tui điền thông tin để mình đủ KPI Stress lắm rồi TT

icon-text-sms

12

2 năm trước

icon-thumb-up

4

icon-down
ico-place

Bến Cát

Tìm người để nói chuyện 🥲🥲

icon-text-sms

4

2 năm trước

icon-thumb-up

1

icon-down

Loading...

Ứng dụng Khế trên điện thoại