Chia sẻ
2 năm trước
Chia sẻ
Loading...
Đang tải bình luận...
Uông Bí
Tui gái thẳng , chuyện là sau đợt thi thpt xong tui có cắt tóc kiểu tomboy và cộng thêm cái là tính cách đực dựa nên tui cắt tóc xong chẳng khác mịa j 1 thằng con zai cả . Và rồi tui hc đại học mà học thì p đi thuê trọ , ở đây tui đc ông bà chủ cưng lắm , các bé nhỏ nhỏ cũng quý tui . Yen ổn đc 3 tuần thì tui chết sững. Tui là ng ko có khái niệm yêu đương cx như xa hơn ( vì tui cz chả mấy có cái nhìn tốt đẹp về tình yêu khác giới). Và tối hôm trc khi tui vẫn nấu ăn như thường và chông mấy bé nhỏ nhỏ nx. Rồi xong luôn , có 1 bé lớp 8 đến chơi , bé này tui gặp có 3 lần , ko bt tên và tui cx ko rảnh để nc , vân vân mây mây.... Bé đến r chào anh như thường ( mấy bé tưởng tui con trai nên xưng anh em suốt , tui ko để í ), tui gật đầu 1 cái rồi nấu ăn thui. Tui thề tui còn chả bt mặt mũi bé sao nx , kiểu ko p vc mk quan tâm . Đang yên đang lành bé nó xông vào nhà bếp , tui hỏi bé cần j hả để anh lấy cho , bên ngoài mấy bé nhỏ nhỏ hơn cứ cừi khúc khích cả . Đang ko hỉu cái mịa j thì bé kia tỏ tình tui , kêu tui đẹp zai , thk tui từ hôm thấy tui đi tìm trọ , rồi bé đòi xin face , xin zalo , tiktok.... Mịa chứ , từ lúc cha sinh mẹ đẻ đến giờ lần đầu tiên tui gặp cái trường hợp này , mẹ ng cứng ngắc , còn bé kia nói xong chạy mất hút. Thế giờ p lm sao hả mọi người....
1
2 năm trước
3
Bình Tân
Mẹ từng nói với mình nếu đẻ mày ra thì tao thà đẻ cục thịt ra rồi ăn vào bụng còn tốt hơn. Lúc ấy mình suy nghĩ rằng mình thà không được đẻ ra còn tốt hơn. Ba mẹ chưa từng hỏi mình có muốn được sinh ra hay không. Mình không được chọn bà mẹ, không được quan tâm yêu thương, đồng cảm. Nếu mẹ đã nói như thế thì con cũng muốn nói là ngày từ đầu đừng có sinh con ra, đừng có thể hiện rằng bản thân cũng biết gì về con nhưng ngày sinh nhật của con thì lại không nhớ, đừng làm con tuyệt vọng hơn nữa, con không mong hay đặt bất cứ hi vọng gì ở bà mẹ cả. Mẹ thấy mệt nhưng con cũng mệt lắm. Ngày nào cũng phải vui cười giả tạo để làm con ngoan trò giỏi trong lòng mẹ. Con mệt lắm, con không muốn trở thành " con rối" hay " thế thân của ai đâu". Nếu mẹ thấy khó quá thì mẹ cơ thể giết con, có lẽ bởi vì sẽ không có ai rơi giọt nước mắt vì con. Và còn cũng chẳng nuối tiếc với thế gian này cả. #trainghiem #tamtrang #chiase #tinhcam #tamsu
5
2 năm trước
2
Thanh Khê
Nhiều ngày gần đây, hàng chục phụ huynh đã đến trụ sở chính của Trường Quốc tế Mỹ Việt Nam (AISVN, 220 đường Nguyễn Văn Tạo, xã Long Thới, huyện Nhà Bè, TP.HCM) căng băng rôn, đòi trường này phải gặp mặt, giải quyết các khoản nợ có liên quan đến học phí. Theo đó, nhiều phụ huynh đã ký hợp đồng, cho trường vay vốn với số tiền lên đến hàng tỷ đồng. Hợp đồng này được gọi là đầu tư, hoặc cho vay vốn. Đổi lại, phụ huynh sẽ không phải đóng học phí trong quá trình con theo học tại trường. Theo thỏa thuận, nhà trường sẽ trả lại số tiền vay từ phụ huynh khi trẻ kết thúc chương trình học tại trường, hoặc hoàn thành thủ tục chuyển trường. Dù vậy, thời gian gần đây, phụ huynh liên hệ với trường qua nhiều kênh nhưng không được... #stam
2
2 năm trước
3
Quận 2
Sáng T2 đầu tuần mắc mưa 2 lần, đ gì nay mưa lắm thế?
2
2 năm trước
3
An Hải
Là ai :)) Là ai bảo lên đại học dễ có ny vậy 🤡 #votri
12
2 năm trước
11
phường 12
Bệnh mất rồi phải làm sao đây mấy aiu m8 cụa tôyyy ơiiiii huhu 🙄 Vui vẻ vậy thôi chứ bệnh thiệt á paaa #chiase
2
2 năm trước
0
Châu Thành
buon qua ai cuu voi :(
1
2 năm trước
3
Thủ Đức
Cái gọi là áp lực đồng trang lứa #tamsu
2
2 năm trước
2
Ba Đình
WARNING: TIÊU CỰC T GHÉT ăn uống, t ghét đồ ăn, nấu ăn... Ko hiểu lý do là gì, từ khi sinh ra t đã như vậy rồi. T cảm thấy buồn nôn và ghê tởm khi ăn phần lớn thực phẩm mà mn hay ăn, số còn lại thì ko quá khó chịu nhưng chưa bao giờ ngon miệng. Chỉ có 1 số rất ít loại đồ ăn mà t muốn ăn và cảm thấy ngon miệng, nhưng cũng chẳng ăn đc nhiều vì đồ ăn vặt ko tốt cho sức khoẻ. T đã ăn ở nhiều nơi khác nhau: gđ, nhà hàng, resort, nhà khách, họ hàng.... Và tất cả đều khiến t khó chịu và buồn nôn. Đồ ăn ko phải vấn đề duy nhất. Ăn uống với ng khác (kể cả gđ) cũng khiến t ko thoải mái. Cách mà họ ăn uống gần như khiến t sợ hãi và suýt nôn mửa, cho nên ko bao giờ t nhìn vào miệng của 1 ng đang ăn. Kinh khủng nhất là khi ăn cỗ với họ hàng, những ng ăn uống nhồm nhoàm rồi nhè xương chất đống trên mâm khiến t chỉ muốn chạy ra ngoài và đi thẳng về nhà. Và đương nhiên là họ ko đủ yêu quý t và lắng nghe lý do của t mà chỉ muốn cười cợt t khiến nỗi lo lắng và bất an của t mỗi khi cầm bát tăng lên. "M phải ăn nhiều vào mới có sức chứ, ốm thế sao mà đi học đi làm đc". Thật sự thì t thà chết còn hơn là nhét thứ kinh tởm đấy vào mồm. "M cứ thử ăn đi, quen là thấy ngon mà" thế t bảo m đi ăn cứt m có ăn ko?. Đối với t đồ ăn nó giống vậy đấy. Thật ra lúc bé chưa biết gì mn đã cố tống cho t ăn đủ thứ, nhưng hầu hết t đều khóc và nhè ra. Đó là những kí ức đáng sợ mà t sẽ ko bao giờ quên, cộng với khoảng thời gian t bị chính gđ và họ hàng gièm pha nữa khiến t ko bao giờ có thể đi ăn với bạn bè. Ước gì t ko cần phải ăn mới sống đc. Ăn uống thật phiền phức. T ghen tị với những ng yêu đồ ăn và có thể ăn thoải thích. T chỉ ăn để sống thôi và mỗi bữa cơm với t đều căng thẳng. Cách duy nhất để t ăn 1 cách bình là đc ăn 1 mình, vì t có thể ăn những gì t muốn và ko ai có thể đánh giá t. Ước gì đc bất tử nhỉ, t sẽ ko bao giờ cần ăn nữa #chiase #tamsu
2
2 năm trước
7
Quận 10
Tớ đi chơi với bạn kia về, tâm trạng tớ rất ổn, tớ đang vui vẻ chuẩn bị mở máy tiếp tục làm con ong chăm chỉ. Các chị cùng phòng của tớ hỏi tớ đi với người yêu hả, tớ bảo vẫn chưa phải. Rồi không hiểu tại sao, người thì chê tớ mặc áo khoác xấu, hỏi tớ bạn kia có đem áo khoác không, chê người tớ theo đuổi không tinh tế, chê tớ không chủ động mặc mỏng tí cho bạn nhường áo, rồi lại bảo tớ mặc cardigan như chị nè; (tớ chỉ muốn hỏi chị có thực sự muốn góp ý cho em không? Em chưa chắc đã thích style bánh bèo, trời mưa lạnh em không muốn cả hai bị ốm nên em mang áo ấm, em đã kể gì về bạn ấy đâu làm sao chị biết bạn ấy có tinh tế hay không? Sự khéo léo giả vờ của chị đâu rồi ?) Người thì luôn miệng hỏi tớ lỡ em bị lừa dối thì sao, tớ bảo tớ ổn không được thì thôi, rồi chị lại nói không tin, lúc đó chỉ sợ em không nỡ bỏ. Tớ quá mệt, tớ cảm thấy tuột năng lượng, rồi tớ lại xấu tính lên, đó là độc miệng. Tớ bảo có người chị em quen khuyên em nên yêu đương khi còn trẻ, bị trap vài lần sẽ có kinh nghiệm, sau này sẽ yêu một cách trưởng thành và lành mạnh hơn. Chứ để tới lúc đến tuổi mà bị thì khó mà vực dậy lắm. Chị ấy bảo nhột nhột à nha, tớ cười nhạt bảo chị còn trẻ mà, mới 27 chứ mấy. (Chị ấy có năng lượng quá tiêu cực, không phải chỉ lần này, tớ hôm nay không thể chịu nổi) Tớ chán, đi tắm, làm biếng cười. Bé mới chuyển đến hỏi sao chị đi chơi về mà nhìn mặt ỉu xìu thế kia ? Tớ bảo chị hết năng lượng rồi. ( thật ra, em không chú ý khi về nhà chị đã cười tươi và chào mọi người: hello em về rồi nè! . Thế thì ai đã làm tớ mất hết năng lượng nhỉ? ) Bỗng dưng tớ nghĩ, có lẽ tớ cần một môi trường làm tớ thoải mái hơn, nhưng tớ lại nghĩ, hay chỉ cần làm lơ những điều làm tớ tuột năng lượng ? Tớ đã nghĩ mọi người vẫn luôn yêu thương nhau, tôn trọng phong cách sống của nhau, nhưng tớ mới chớm yêu đương, mọi người lại bộc lộ những mặt làm tớ chán nản quá. Các cậu giúp tớ với nhé #tamsu
4
2 năm trước
5
Loading...