Chia sẻ
một năm trước
Chia sẻ
Loading...
Đang tải bình luận...
Quận 6
Toi k tìm cậu cũng chả buồn đến Tình bạn này có nên đc tiếp tục
2
một năm trước
1
Long Hồ
cho em hỏi thi ngành thiết kế đồ họa văn lang thì có phương án nào để kh cần thi vẽ năng khiếu đầu vào kh ạ?
1
một năm trước
1
Đô Lương
Sáng nay cứ nghĩ ngày đẹp. Ai ngờ trời đổ mưa giờ nghĩ lại hóa ra ông trời đang khóc thay mình
2
một năm trước
3
Quận 6
Hình như mình quá nhạy cảm r
6
một năm trước
7
Định Quán
Mn có cách nào cho chân mày của em rậm hơn hog ạ, chứ chân mày của em nó ít còn xấu nữa:((
9
một năm trước
10
Thành phố Phan Thiết
Hmm_? Cho mìnk ckơi cùng nka😔💦_?
2
một năm trước
2
Quận 6
Lòng anh lạnh quá... Vì nó k có e
2
một năm trước
2
Hải Châu
Mọi uất nghẹn chực trào nơi cuống họng, cả việc nuốt nước bọt cũng trở nên khó khăn. Sau ngần ấy thời gian tớ mệt rã cả thể xác lẫn tinh thần. Mọi dây thần kinh trong người cũng trở nên căng lên. Tớ chả biết. Việc hít thở cũng trở nên khó khăn mệt mỏi. Tớ đã giam mình quá lâu rồi. Tớ chỉ muốn đi ngủ nhưng cả việc ngủ tớ cũng không làm chủ được. Mọi uất ức đã trào lên nơi cuống họng. Chỉ cần mở lời nói một câu thôi tớ sợ rằng bức tường thành sẽ đổ bể và phơi ra hàng tá sự yếu đuối nỗi sợ của mình. Làm sao đây? Tâm tư tớ đảo lộn hoàn toàn. Tớ cạn sạch năng lượng rồi. Mặc dù tớ biết chỉ có tớ mới tự cứu được mình. Nhưng làm ơn. Tớ muốn thét lên rằng Hãy để tớ yên. Nhưng tớ cũng dần sợ sự cô đơn này rồi. Ừ tớ sợ Rất sợ rồi
3
một năm trước
5
Thanh Xuân
lên đây hỏi các cao nhân, tóc màu gì với light màu gì đấy ạ 😅🥰 #hoidap
3
một năm trước
2
Hải Châu
Thực sự tớ cũng rất cô đơn. Tớ cũng rất nhớ nhà. Tớ cũng rất muốn yêu và được yêu. Tớ cũng muốn được rung động. Tớ đã cố gắng rất nhiều rất nhiều. Nhưng thực sự tớ cũng cần một điểm tựa mà. Một nơi thực sự thuộc về tớ. Tớ thừa biết bản thân đang yếu đuối đến đáng thương. Nhưng biết làm sao đây. Tớ cũng sợ. Nỗi sợ của tớ lớn lắm. Tớ đã từng nghĩ không có tình yêu cũng chả có chết được. Nhưng thực sự sẽ tốt biết bao khi có ai đó ôm mình vào lòng
5
một năm trước
4
Loading...