Bài chia sẻ ẩn danh

ico-place

Kiến Xương

riviu-icon

Chia sẻ

một năm trước

icon-ico-share

Chia sẻ

Em mệt rồi,mệt muốn chết.Em cứ phải nhìn vào sắc mặt của ngta mà sống,ngta chỉ hơi nhăn mặt thôi e đã xin lỗi rối rít,trong khi ngta còn chưa trách mắng gì mình có khi chỉ là vô tình nhăn mặt thôi.Em sợ nhiều thứ lắm ,em sợ làm ng khác buồn,em sỡ nhx câu bông đùa sẽ làm tổn thương ngta,e sợ ngta bỏ rơi em...vậy mà chẳng có ai như thế với em cả.Em chán ghét bản thân,ghét cái gương mặt xấu xí,chán nản vs cái thân hình chẳng có chút j vừa mắt của em.Nhiều lúc đứng ngắm cảnh cạnh cầu e muốn thả mình vào dòng nước xanh biếc,mặc xác trôi về đâu.Em thích đi biển,thích ngắm hoàng hôn...biển đẹp hút hồn đến mức muốn hút cả thân xác em chìm vào trong dòng nước lạnh cóng,mặn chát...hoàng hôn cũng đẹp,đẹp như anh ấy ,và e cũng chỉ có thể đứng từ xa mà ngắm nhìn chứ chẳng thể với tới anh.Em biết rằng đáng nhẽ vs độ tuổi này thì em pk vui chơi hồn nhiên.Nhưng mà cuộc đời cay nghiệt với em quá thà rằng giờ phải chìm mãi dưới đáy biển đại dương còn hơn là phải sống trong thế giới chẳng một nơi nào thuộc về em và cũng chàng nơi nào chào đón hay nhẹ nhàng với e cả.Em mệt lắm rồi chẳng buồn sống tiếp nữa.Nhưng e chẳng can đảm kết thúc cuộc đời này.Nghĩ đến mẹ sẽ vừa khóc vừa ôm thân thể nhỏ trắng bệch chẳng có sức sống của em thì em lại chằng đành. Em biết em nói những chuyện này ra sẽ có ng nói em còn quá non nớt chẳng biết sau này còn nhiều áp lực đè nặng lên vai.Em chỉ muốn nói ra nhưng suy nghĩ của mình thôi,chẳng mong chờ đc an ủi. Cảm ơn đã đọc lời tâm sự này của em ạ... #tamtrang

Loading...

Đang tải bình luận...

Ứng dụng Khế trên điện thoại