Bài chia sẻ ẩn danh

ico-place

Quận 12

riviu-icon

Chia sẻ

2 năm trước

icon-ico-share

Chia sẻ

Mẹ tui bị trầm cảm. Tui cũng bị trầm cảm. Mẹ tui bị trầm cảm gần 2 tháng. Mọi người trong nhà rốt ráo tìm bác sĩ, chạy chữa thuốc men. Tui chìm đắm trong bệnh trầm cảm cũng được 10 năm, không ai biết, chẳng ai hay. Mà dù có biết cũng chẳng ai quan tâm, nghĩ rằng tui giả vờ. Là do tui che giấu kỹ, chịu đựng giỏi hay là tui không đáng để được quan tâm đến vậy? Tui khao khát được yêu thương, được quan tâm nhưng nhận lại chỉ là sự thờ ơ, lạnh nhạt và ngó lơ. Tui chán sống quá mọi người ạ. Dẫu biết tutu là phạm vào tội bất hiếu, là khờ dại, là ngu dốt nhưng còn điều gì có thể níu kéo tui lại nữa đâu? Tui cũng từng có ước mơ, cũng có hoài bão và nhiều điều muốn làm lắm nhưng giờ tui chẳng muốn làm nữa. Người ta hay nói: "Rồi ngày mai sẽ khác". Nhưng mà tui sợ buổi sáng sớm ngày mai lắm mọi người ạ. "Ngày mai" cho người ta hy vọng, nhưng "ngày mai" của tui nó lạ lắm. Tui chẳng tha thiết được mở mắt để đón ánh bình minh mà chỉ muốn ngủ thật say để rong ruổi theo những giấc mơ dẫu biết chúng chẳng có thật. Đời người ai chẳng phải trải qua giông bão và sau cơn giông sẽ có cầu vồng. Nhưng cơn giông của cuộc đời tui lâu quá chẳng thấy dứt, lâu đến nỗi tui chẳng còn thiết muốn nhìn thấy cầu vồng nữa. Tui sắp gom đủ can đảm để chào tạm biệt cuộc đời rồi mọi người ạ. Chỉ còn một tí xíu nữa thôi... #tamsu #giadinh #linhtinh

Loading...

Đang tải bình luận...

Ứng dụng Khế trên điện thoại