Chia sẻ
một năm trước
Chia sẻ
Loading...
Đang tải bình luận...
Hoàng Mai
Mai sẽ xui xẻo lắm đây.
1
một năm trước
1
Bình Tân
Cậu sẽ chọn cái nào? Chọn để màn đêm bao phủ lấy cậu trong hôm nay hay để bắt đầu một ngày mới mệt mỏi như thường ngày?
1
một năm trước
0
Tiền Hải
thế giới này phức tạp quá, chẳng đáng yêu một chút nào ... #tamsu #chiase
6
một năm trước
6
Hoàng Mai
Mọi người nghĩ sao về quan điểm "giới trẻ bây giờ yếu đuối quá nhỉ, hở ra là chữa lành, healing, đó là hèn nhát, kém cỏi, ham ăn lười làm chứ thời ông bà, thời 8x 9x có ai chữa lành bao giờ không ?" Mình mới đọc 1 bài liên quan đến việc "chữa lành tâm hồn" với caption là "mình đã tự chữa lành như thế nào ?" và đọc được khá nhiều quan điểm như thế. Theo mình, họ không hoàn toàn sai, chỉ là họ có cái nhìn từ 1 phía mà đã đánh đồng toàn bộ, cách diễn đạt còn khô khan, thẳng thắn quá. Chữa lành tinh thần thì có gì là gì sai nhỉ ? Mỗi độ tuổi một vấn đề, mỗi thế hệ một hoàn cảnh, sao có thể so sánh thời đất nước chưa hòa bình, chưa phát triển,.. với xã hội tiên tiến, hiện đại nhỉ:))
1
một năm trước
1
Hàm Yên
Muốn quen tomboy ở đây liệu có Hogg😢😢
2
một năm trước
1
Xuyên Mộc
t buồn vãi muốn khóc trong khi viết lun í t công nhận và mọi người cũng công nhận là t rất dễ thương và cũng đẹp và t cũng khá tự tin về điểm này của t nhưng đến mấy hôm trước trong lúc đang học tiếng anh thì thằng kia là lớp phó nó kêu t nên t quay lại xong nó bảo t là " mày xấu mà sao cứ thích đăng tin hoài vậy" eo khúc đó t bị đứng hình luôn không biết nói gì luôn xong t mới cười rồi t nói "không cần đâu t thấy t đẹp là được rồi " t nói xong nó cứ chìa môi ra rồi gật đầu nhìn tức cực xong t quay lên học tiếp mà câu nó nói làm t cứ suy nghĩ cái t bỏ câu đó ra đầu xong t cúi đầu xuống làm bài xong tự nhiên nước mắt t chảy xuống xong t mới che mặt t lại t lâu nà nó cứ chảy không ngừng lun xong t cố lâu nước mắt rồi t lấy áo khoác ra t để t kê úp mặt xuống khóc mà không dám khóc to cố rán hết tiết ra chơi roiif t chạy một mạch ra phòng vệ sinh con bạn thấy cái chạy theo t nó hỏi t mới nói không có t bị long mi cà vào thôi xong t đi xuống dưới tầng cái con ngồi phía dưới mới nói bạn t là nãy thằng đó nói t đò đò đó cái thấy t khóc bạn t mới chạy theo t rồi hỏi thôi không sao đừng khóc cái t định mở miệng nói là t có sao đâu mà mới nói tao cái t mếu khóc lun eo buồn cực xong mấy đứa kia vây lại quá trời nó nói t kà không sao hết chắc nó ghen tị với nhan sắc của mày thôi mà càng nói t cành khóc má ơi giờ t bị suy sụp tới nổi mà vừa viết vừa khóc luôn á🥹🥹 #linhtinh
2
một năm trước
1
Tiền Hải
Việc suy nghĩ nhiều thật sự rất mệt mỏi Chọn nói ra hết suy nghĩ của mình thì tôi sẽ làm rối tung mọi chuyện lên và trông tôi sẽ rất thảm hại Chọn cách im lặng chịu đựng thì những suy nghĩ đó sẽ vắt kiệt năng lượng và sức lực của tôi Tôi chỉ có hai lựa chọn, và bạn thấy đấy, chẳng cái nào là ổn cả… #tamsu #chiase
1
một năm trước
1
Tiền Hải
Mình muốn xin lời khuyên của mọi người rằng mình nên làm gì? Dạo này mình không còn kiềm chế được nước mắt của mình nữa, nó cứ vô thức rơi và mình có cố lau rát cả mắt nhưng vẫn không thể ngưng được, kể cả đang làm việc hay đang chạy xe, nước mắt cứ rơi dù mình rất ghét việc phải khóc trước mặt mọi người. Mình ngày trước là 1 người rất mạnh mẽ, nhìn vào không ai biết mình là 1 kẻ tiêu cực đến tột độ và luôn nghĩ đến việc rời khỏi thế giới dù mọi người có nói "thế giới này còn nhiều điều đẹp lắm, hãy ở lại đi" nhưng mình lại không thấy vậy. Âm thanh đẹp nhất của cuộc sống là cuộc đối thoại của thấu hiểu và lắng nghe nhưng mình không có bạn để tâm sự và không có lấy 1 người để lắng nghe những điều mình nói. Mình stress, mình bất lực, vv... mình suy nghĩ cao độ đến nỗi đầu mình muốn nổ tung nhưng mình không thể ngưng việc đó lại, mình ghét chính bản thân mình. Mình chỉ đơn giản là 1 cô gái bình thường nhưng tại sao lại bắt mình chịu nhiều điều vậy chứ, thương đứa trẻ trong mình quá, nó còn chưa kịp lớn lại phải trưởng thành. Nó phải suy nghĩ cho mn, nó không được khóc, nó phải cười dù nó rất đau, nụ cười hồn nhiên mà nó nên có ở thuở nhỏ và bây giờ nó chỉ mới đôi mươi nhưng nó lại không cười được nữa, trong mắt nó bây giờ chỉ còn 1 màu đen, mắt nó buồn vì chất chứa nhiều điều không thể nói ra. Nó không muốn thế nhưng mn lại ép nó phải thành ra như này, mn ghét bỏ mình dù nó không làm gì nên tội rồi lại trách nó là "tại sao lại như vậy, những gì mày chịu chẳng là gì so với mn ngoài kia nên đừng than nữa". Gia đình bên nội ghét mình chỉ vì mình là 1 đứa con gái, ừ họ bảo "con gái sinh ra nuôi lớn cũng là con người ta chứ phải con mình đâu" trong khi họ cũng từng là con gái nhưng lại nói những lời cay nghiệt đó với 1 đứa trẻ khi nó chưa vào lớp 1, gia đình mình không hạnh phúc, ba mẹ lúc nào cũng cãi nhau, anh em mình cũng chẳng ai nói chuyện với ai. Ừ, mình là 1 đứa thiếu tình thương nên mình rất cần được quan tâm, mình đã từng có suy nghĩ "gia đình không thương mình thì người ngoài sẽ thương" thế là mình đi tìm kiếm tình yêu thương ở ngoài xã hội nhưng rồi mình chợt nhận ra chẳng có ai thương mình cả, không có lấy 1 người, nếu có cũng chỉ là sự thương hại và mình ghét điều đó. Mình là đứa vô dụng, không làm được gì cả, mình tệ hại chỉ biết khóc và khóc thế thôi, mình không thể vượt qua được bản thân mình, mình chỉ biết run sợ và trốn tránh dù mình biết đó là điều không nên nhưng lại không thể làm gì. Mình tự đối thoại với chính bản thân và tranh cãi mọi thứ rằng: * Em mệt quá đi mất - Em có thể nào ngưng việc than thở lại được không? - Dù em có la hét như thế nào thì cũng đâu ai nghe thấy em - Em đừng có phiền phức như thế, em là 1 người rắc rối * Nhưng mà em mệt, em cũng chỉ là 1 cô bé con thôi mà, em đâu làm gì sai * Đúng rồi, đâu ai quan tâm đến sự tồn tại của em, dù em có im lặng biến mất cũng đâu ai lo lắng mà đi tìm * Ai đó có thể cứu em không? - Không! Chỉ có chính em thôi * Em muốn được ôm, có ai ôm em không? - Không! Sẽ chẳn #tamsu #chiase
3
một năm trước
3
Tiền Hải
Tất nhiên là tôi đã gặp phải, rất nhiều lần tôi bị họ phát xét về cơ thể của tôi! Tôi phát hiện ra một quy luật rất thú vị! Đó chính là những người đẹp hoặc những người vô cùng ưu tú sẽ không nói những điều làm hạ thấp giá trị của người khác, ngược lại họ còn khen bạn rất tuyệt vời, bạn thật tốt tính, bạn thật là đặc biệt, bạn rất đáng yêu...vv Còn những người luôn phát xét về ngoại hình của bạn thì đa số ngoại hình của họ rất tầm thường, nhưng họ lại tự cảm thấy bạn thân mình hoàn hảo. Một số người còn rất bướng bỉnh, tự cho bản thân mình lúc nào cũng hơn người khác, cho nên họ lúc nào cũng vênh váo bình luận cơ thể người khác, rất kém duyên! Ví dụ một số câu thường gặp như: “m.ày mập vậy rồi có ai thích m.ày không?”, “da m.ày đen vậy, m.ày là người châu Phi đúng không?”, “sao m.ày lép vậy”, “đồ lùn”, “mắt m.ày nhỏ quá vậy”…vv Đối với tôi mà nói, đó là những lời chế giễu đó vô cùng ác ý! Đối với những người mở miệng ra liền phán xét cơ thể người khác, chúng ta rất khó khuyên họ thay đổi, điều chúng ta có thể làm là tránh xa họ một chút. Và tôi có 2 suy nghĩ thế này: Thứ nhất, tôi là người chịu tổn thương, tôi hiểu sâu sắc cảm giác đó nên tôi không muốn đi làm tổn thương người khác. Ít nhất là tôi không cố tình để làm thế. Thứ hai, không liên quan gì tới suy nghĩ người khác, mà là suy nghĩ của chính bạn về cơ thể mình. Bạn có đang "body shaming chính mình không?" Nếu có, tức là bạn đang không tin và chấp nhận cơ thể mình rồi. Vậy hãy bình tâm, kiên nhẫn và từ từ cải thiện làm da, vóc dáng, thân hình như chính bạn mong muốn: một cơ thể khỏe mạnh và xinh đẹp, bạn sẽ làm được thôi! Cố lên! #chiase #tamsu
1
một năm trước
5
Lai Vung
Hmm..?
9
một năm trước
2
Loading...