Chia sẻ
một năm trước
Chia sẻ
Loading...
Đang tải bình luận...
Đức Linh
Tôi..tôi đã lỡ thích một Sư Thầy, tôi biết họ từ khi nhỏ, lúc ban đầu gặp gỡ, là lúc tôi mới 6 tuổi, tôi được cô tôi dẫn đi chùa, khi gặp thì tôi có sinh ra xíu ác cảm với họ, vì họ quá nghiêm khắc, mặt lúc nào cũng nhăn nhăn, cũng không quá là đẹp. Nhưng những năm gần đây tôi luôn có một cảm giác rung động đối với họ. Họ hay vô nhà tôi chơi lắm, nên năm nào tôi cũng thấy họ 3 tới 4 lần. Nhưng năm vừa rồi tôi không gặp họ tôi lại thấy rất nhớ, cảm giác thích mà không thể có được họ, thích trong âm thầm mà cảm giác rất khó chịu, đôi khi muốn bày tỏ mà không thể. Thấy họ cũng chỉ lén nhìn từ xa, đi ngang qua cũng chỉ dám cúi đầu bẽn lẽn. Có lần tôi đứng trong góc khuất nhìn họ mà họ phát hiện ra tôi, tôi cảm thấy rất ngại ngùng và có hơi xấu hổ. Tôi với họ có vài lần nhắn tin, do tôi hay gặp những chuyện xui rủi trong đời, nên khi họ biết, họ cũng có nhắn tin hỏi thăm, an ủi, khuyên nhủ tôi. Đợt vừa rồi, tôi mở zalo lên thì thấy một nick zalo lạ gửi lời mời, tôi lại có tính đa nghi, bèn nhắn tin hỏi. Hóa ra là họ, mà lúc ban đầu tôi nhắn có hơi lỗ mãng chút xíu..Từ khi được kết bạn trong zalo, tôi lúc nào cũng muốn gặp họ, hay lên zalo họ xem nhật ký.. Vì yêu họ mà tôi lại không muốn yêu thêm ai cả, tôi không biết phải làm sao để quên đi họ, để quên đi mối duyên trái ngang này, dường như không khi nào tôi thôi nhớ họ cả.. Người ấy là trời cao, là đất rộng, là chấp niệm không thể bỏ, là nỗi nhớ chẳng thể quên..!
2
một năm trước
4
Hải An
Tớ luôn thắc mắc liệu mình có xinh không? Thú thật, khi soi gương tớ thấy mình cũng xinh đó chứ, kiểu không phải đẹp xuất sắc nhưng mà cũng ưa nhìn nhưng mỗi lần chụp ảnh tớ đều rất xấu so với các bạn xung quanh. Đâm ra tớ sợ chụp ảnh và tự ti về nhan sắc của mình. Mỗi ngày đi học tớ đều đeo khẩu trang không dám cởi ra. Có lần đi học gặp trời mưa ướt mất khẩu trang nên tớ đành bỏ khẩu trang ra thì được bạn bè xung quanh khen "Mày xinh thế sao cứ đeo khẩu trang suốt vậy? ".Nghe câu đó tớ vui lắm nhưng lại nghĩ hay là họ khen xã giao nhỉ. Trước khi lên cấp 3, tớ luôn bị mọi người trêu chọc gọi là thị nở của lớp vì có một nốt ruồi bự chà bá trên mặt, da đen, gầy gò. Bây giờ thì tớ đã tẩy nốt ruồi rồi, trộm vía da cũng trắng lên nhưng thật sự tớ vẫn không dám tự tin như một thói quen. Ở nhà thì tự tin lắm nhưng cứ ra đường là không rời được cái khẩu trang, các trang mxh của tớ cũng không có lấy 1 tấm hình nào của tớ. Thật sự rất thắc mắc tớ trông như thế nào ấy.
2
một năm trước
2
Tân Phú
Chán thíaaa #linhtinh
2
một năm trước
2
Tiền Hải
mọi người ơi cho mình hỏi tự học speaking thì làm thế nào. nhỉ? #tamsu
4
một năm trước
2
Đồng Xoài
Tớ là người nhạy cảm... Tớ là người hướng nội, trầm tính và rất nhạy cảm. Tớ thường dễ bị tổn thương bởi lời nói của người khác. Ngoài mặt, tớ thường tỏ ra không quan tâm người khác nghĩ gì về mình, nhưng thực chất trái tim tớ đã chằng chịt những vết thương do những con dao lời nói ấy gây ra. Hồi nhỏ, tớ là đứa bé lớn nhất trong những đứa trẻ con trong nhà, nên khi trông em, mỗi khi cả lũ có làm gì có lỗi hay nghịch ngợm thứ gì mà người lớn không thích, tớ thường sẽ bị người lớn trách lỗi, người lớn luôn cho rằng tớ là người bày đầu, lỗi là hoàn toàn do... Khi lớn lên, tớ ở tuổi mười bốn mười lăm, nhưng tớ đã biết suy nghĩ cái gì đúng cái gì sai, tớ muốn được quyết định những thứ mà tớ muốn làm. Nhưng bố mẹ tớ thì luôn cho rằng tớ còn nhỏ, suy nghĩ trẻ con nên bố mẹ luôn quyết định mọi thứ thay tớ, ngay cả nhật kí, các cuộc trò chuyện trên messenger... bố mẹ tớ đều đọc. Khi bố mẹ đọc, nếu tớ tâm sự hay tám chuyện với các bạn về những điều nhỏ nhặt, về cuộc sống, tớ luôn bị bố mẹ chửi mắng vì nói chuyện nhảm nhí... Dần dần, tớ cảm thấy rằng, mọi việc tớ làm đều sẽ không vừa ý mọi người xung quanh. Tớ luôn cảm thấy tự ti, tớ không biết bảo vệ bản thân trước những lời nói ác ý của người khác, tớ luôn cảm thấy bản thân là người có lỗi trong bất cứ chuyện gì... Tớ dễ dàng bị tổn thương bởi những lời nói của người xung quanh. Ngay hôm nay, tớ cũng vừa mới khóc vì lời nói vô tình của bạn trong lớp, bạn ấy trách nhầm tớ, tớ chẳng có lỗi gì trong câu chuyện đó cả. Nhưng tớ cũng không biết làm gì để bảo vệ bản thân trong tình huống đó. Tớ thực sự không muốn nhạy cảm nữa, không muốn suy nghĩ nhiều nữa, không muốn sống dưới ánh mắt của người khác chút nào... Nhưng tớ vẫn không biết làm như thế nào hết trong khi những chấn thương thời thơ ấu của tớ vẫn còn ở đó... #vietlach
13
một năm trước
12
Gia Nghĩa
=)) ai có tip chống vô duyên không ạ. Dạo này mình nhắn tin, nói chuyện bị gì mà những người đối thoại với mình có vẻ không ưng. Mình không biết mình sai ở đâu nữa, trước đó mình nói chuyện rất mượt cơ mà, sao giờ bị mọi người ghét rồi 😭 mình đang hạn chế nói chuyện và nhắn tin để không gây phiền gì ai
2
một năm trước
3
Tân Bình
Vẫn nhớ hôm đó em mang đôi cao gót để hợp với outfit, đi bộ 1 lát thì chân em phồng rộp hết lên. Anh nói mang dép của anh đi, rồi anh mang cái gì? Anh đi chân không, anh ất ơ quen rồi em. Nhưng em xót anh. Một lát em chịu k nổi nên em cũng mang, anh đi chân không còn đòi cầm giày cho em, em sợ dơ anh nên nhờ anh mang túi dùm em, anh cũng mang.
2
một năm trước
2
Hiệp Hòa
mn có ai có cảm giác áp lực khi đang rất bth k ạ🥲 #tamsu
2
một năm trước
3
Ba Đình
Mọi ng thấy thi ielts trên giấy hay trên máy sẽ ổn hơn
4
một năm trước
3
Hoàng Mai
2k7 xps ib tui #tamsu
9
một năm trước
3
Loading...