Chia sẻ
một năm trước
Chia sẻ
Loading...
Đang tải bình luận...
Cái Bè
Tại sao em vẫn nhớ anh vậy? Sao anh hoàn hảo quá làm gì vậy? Sao anh tốt như vậy nhưng anh lại không yêu em? Sao anh cứ mãi nhớ k quên chị ta vậy?
6
một năm trước
2
Quận 9
Buonn wa mng oi #tinhcam
4
một năm trước
2
Mỹ Xuyên
Có ai coi phim 1 bộ mà coi 6 lần như tui hông
4
một năm trước
3
An Dương
nói chuyện cùng không? bạn nói mình nghe và ngược lại, chán quá đi thôi =)))
6
một năm trước
7
Cái Bè
Tình yêu đối với anh cồn cào trong lồng ngực, lời nói đến môi lại hoá thành tiếng thở dài…
1
một năm trước
5
Hóc Môn
Ai còn thức không? #thức
8
một năm trước
6
Hà Đông
Mình sắp chạm 30t. Chắc cũng khá lớn tuổi so với ở đây. Gần đây mình bị áp lực từ công việc, sức khỏe, đến cả gia đình giục chuyện hôn nhân( mình chưa quen ai 3 năm nay từ khi chia tay mối tình đầu). Cảm thấy mệt mỏi. Chỉ muốn trốn đến một nơi thiệt yên tĩnh, kiểu hòa hợp với thiên nhiên. Nhiều lúc nghĩ cuộc sống sống vì người khác cũng thật mệt mỏi. #tamtrang #tamsu #tinhcam
10
một năm trước
8
Châu Thành
Ai có đọc mấy bộ thể loại tương tự như My lv999 for love yamada-kun hay bạn của chị gái tôi thật phiền phức không ạ 🥹 recommend giúp tớ mấy bộ với dạo này bị mê thể loại này nhưng mà tìm không ra(〒﹏〒) #manga
2
một năm trước
2
Ba Đình
TW: rất dài #toikhongthevutchungdi #tamsu Mình có thói quen tích trữ đồ. Nói thế nào nhỉ, mình giữ rất nhiều đồ từ nhiều năm trước và gặp khó khăn trong việc bỏ chúng đi. Cuốn ảnh lớp từ hồi c1, những bộ quần áo đc họ hàng cho đã lỗi thời và ko mặc vừa, những hộp bìa cacton từ thùng mì, hộp bánh, bộ màu dạ 24 màu mua đã đc mấy năm có nhiều cái ko dùng đc, những bức tranh ngớ ngẩn 4 năm trc khi mình mới tập tành vẽ....tất tần tật b hiểu ý mình chứ?. Chúng vẫn nằm trong phòng mình, và mình chỉ tìm thấy và nhớ ra khi mình dọn phòng vài tuần 1 lần. Chắc nguyên nhân là do hồi bé nhà mình rất nghèo, mình hiếm khi nào đc mua đồ chơi, cho nên mình tận dụng những thứ xung quanh để tạo nên những thứ mà mình muốn. Những mô hình ngôi nhà, những con búp bê, những bộ váy, phụ kiện...và thu thập rất nhiều thứ. Chúng trông khá buồn cười và cẩu thả nhưng đó là tất cả những gì mình có, à mình còn viết nhật kí nữa, 13 tập truyện ngắn cả viết cả vẽ. Rồi có 1 lần, bạn cùng lớp đến nhà mình chơi. Bạn lỡ tay đánh rơi hộp "kho báu" của mình, và nỗi xấu hổ khó tả tràn ngập đến. Hồi đấy mình bé lắm nhưng cũng tự nhận thức đc gia cảnh mình khác bạn nhiều. Bạn sống trong 1 ngôi nhà nguyên vẹn, ko dột nát ko nứt tường mẻ gạch, những thứ bạn có tốt hơn mình nhiều. Mình ko nhớ rõ nữa nhưng sau đấy mình đã vứt hết những món đồ chơi cùng quyển nhật ký đi. Điều này khiến mình hối hận vô cùng vì thời gian ấy mình ko có bức ảnh video nào, và những lỗ hổng trong trí nhớ khiến mình ko nhớ rõ thời thơ ấu nữa. Những món đồ ấy là kỉ niệm duy nhất. Sau khi lên c3 mình có nhiều sở thích hơn và tự hứa sẽ giữ lại nhiều nhất có thể. Mình có phòng riêng và bắt đầu thể hiện bản thân nhiều hơn. Từ nặn tượng, vẽ tranh, khâu búp bê, thú bông, sửa quần áo, khâu túi, làm mô hình, chụp ảnh, học makeup, làm trang sức... Mình thu thập tất tần tật giấy bìa, nhựa, keo, vải thậm chí cả những đồ vật hỏng hóc vì nhỡ đâu 1 ngày mình cần đến chúng thì sao. Căn phòng nhỏ bắt đầu chật cứng, và mình bắt đầu tự hỏi khi nào thì mình hết chứa, bao giờ thì mình bắt đầu phải vứt chúng đi. Thật sự thì những món đồ này chứa 1 phần của mình, mình dành rất nhiều thời gian và công sức để tạo ra chúng, vứt chúng đi khiến mình cảm thấy tội lỗi, chúng là minh chứng cho thấy bàn tay mình ngày càng khéo léo. Mình cũng ko muốn cho ai hết, chúng là của mình và mình nghĩ ko ai có thể yêu quý chúng hơn người tạo ra nó. Bây giờ nhìn lại bản thân mình nghĩ là hồi ấy mình luôn tạo ra những món đồ này và bị bao quanh bởi chúng là để quên đi sự thiếu thốn, để tự an ủi bản thân là mình đc sống trong đầy đủ và yêu thương, chúng ở bên cạnh mình, đánh dấu quá trình phát triển của mình. Và bây giờ vẫn vậy, mình cảm thấy thoải mái và an toàn nhất ko phải vì mình ở nhà, mà vì mình ở trong căn phòng của mình, nơi mình đc bao bọc bởi những thứ mình yêu thích. Đây có phải 1 vấn đề ko? Mình ko biết. Nếu căn phòng mình chật đến nỗi ko có chỗ đi thì sao? Thì chắc là mình dán lên trần và cố gắng hết sức để dọn ra ngoài mà ở, tha hồ mà trang trí.
4
một năm trước
4
Thành phố Việt Trì
Hè rồi làm gì cho đỡ chán đây mn #tamsu
8
một năm trước
6
Loading...