Chia sẻ
một năm trước
Chia sẻ
Loading...
Đang tải bình luận...
Hữu Lũng
Tôi không biết là mình đúng hay sai nữa, tôi không rõ là mình bị thao túng hay họ đã nói đúng về tôi. Tôi nghĩ mình sắp chết. Bố mẹ tôi li hôn năm tôi 4 tuổi, tôi chuyển về quê sống cùng mẹ và ông bà ngoại, bố tôi thì mất tích và chỉ hỏi thăm tôi khi bố cần 1 thứ để đổ lỗi "bố chỉ còn có con thôi". Năm nay tôi 17 tuổi, mẹ tôi đã có gia đình mới nên tôi xin mẹ được đến nhà bác gái ruột để ở. Bác ấy cùng nhà chồng mở một nhà hàng gia đình nên mỗi ngày tôi đều ăn cơm cùng họ. Điều quan trọng nhất với bác ấy là thể diện và phép tắc nên tôi luôn phải ngoan ngoãn và hiền thục, đó là lý do bác ấy rất nghiêm khắc và thường xuyên quát mắng tôi. Tôi bị trầm cảm hơn 1 năm rồi, vì tôi luôn vào sống theo khuôn mẫu "là con gái" và quan trọng tôi không thể cảm nhận tình yêu thương của bất kỳ ai nữa. Tôi có nhiều bạn bè, tôi vẫn được về quê thăm ông bà nội và tham gia vào các chuyến du lịch của bác tôi. Thế nhưng, tôi đã mất đi cảm giác hạnh phúc từ rất lâu rồi. Môi trường sống của tôi cực kỳ độc hại, gia đình nói với tôi là tôi lười biếng, vô dụng, giống y hệt tính bố nên tôi là đứa chẳng ra gì. Tất nhiên là họ nói sai rồi, họ chẳng biết gì về tôi hết nên họ không biết tôi thật ra là một đứa trẻ rất tuyệt vời. Tôi biết giá trị thật sự của bản thân mình nhưng quan trọng là tôi không thể chuyển đổi giá trị đó thành hạnh phúc được nữa, tôi không còn cảm nhânh được tình yêu nữa. Dù đang trong kỳ nghỉ hè và ở quê cùng ông bà nhưng tôi vẫn có những cơn trầm cảm đau đớn, nó thôi thúc tôi tìm đến cái chết. Tôi vẫn còn đang do dự nếu tôi cố gắng và tìm lại được cảm giác hạnh phúc nhưng trạng thái đau khổ còn hơn cả cái chết này sẽ tiếp diễn không điểm dừng. Hoặc dễ dàng và thanh thản hơn, tôi sẽ chết trong ngày mai.
4
một năm trước
3
Thành phố Phan Thiết
Ai nch với tui khhh
3
một năm trước
2
Hoàng Mai
Nay first date nhưng hơi thất vọng xíu. Giờ ghost sao cho nhân văn nhỉ #tamsu
7
một năm trước
11
Thanh Liêm
ny đánh mk thì s🥺
57
một năm trước
21
Quận 9
Đệ ank ôm lấk enk và lói 🥺 #linhtinh
2
một năm trước
0
Thanh Trì
Âhhhshdifowjw subdbéịbcnhdiosolslsksnsndc Nó kết thúc thật rồi đấy, nghĩ gì nữa, mẹ m làm cái đéo gì vậy, m chwdzgmamdkdjfjfjdjzjanajsjjd D r jxjdjfjt t éo bjet t ghét cái đầu của t. Cái đầu quá sức nặng nề, t phải làm đuều gì dốbdd
8
một năm trước
4
Thanh Trì
Có lẽ 2 ngày nay là những ngày tồi tệ nhất đối với tớ rồi. Khi tớ thấy cậu đăng những tus buồn, tớ đã rất lo và tớ nghĩ 1 người bạn đã làm tổn thương cậu, lúc đó tớ chưa bao giờ nghĩ ng đó lại là bản thân mình. Nhưng không, đó là do tớ, thật là đáng trách. 2 đêm thức trắng, tớ ko thể vào được giấc ngủ khi biết mình đã làm cậu khóc. Tớ hành hạ từ thể xác đến tâm hồn, đã nghĩ đến những việc xấu nhất để giải thoát thứ áp lực này, rồi thì nhiều lúc tớ lại hồ đồ, ích kỉ, chỉ nghĩ bản thân mà ko nghĩ đến cảm xúc của cậu, muốn cậu tha lỗi, muốn mình trở lại như trước.. Súc vật quá đi thôi. Những thứ tớ phải nhận bây giờ là đúng nhưng quá ít khi so với những gì cậu đã phải trải qua. Rồi khi vừa nhận được lời từ chối cho tớ 1 cơ hội, thật sự lúc đó bản thân tớ đã nghĩ cái chết nó nhẹ nhàng hơn nhiều, và cái sự ngu dốt quá mức. Mình làm vậy chỉ làm cho ng tổn thương vì mình tổn thương thêm nhiều thôi, tớ xin lỗi, tớ xin lỗi đã quá dại dột, tớ sẽ không bao giờ thế nữa. Chọn cách kết thúc mqh là cách duy nhất mà tớ có thể làm để cậu tốt hơn, cảm ơn cậu, cảm ơn cậu rất nhiều, cảm ơn vì những kỉ niệm đẹp mà tớ ko thể quên. Cậu sẽ vượt qua được, và sẽ gặp được nhiều người tốt xứng đáng với cậu hơn!
2
một năm trước
3
Long Biên
M có tình huống như này: năm nay m dc bầu làm lớp phó học tập vì thành tích của mình, bth thì m khá kén bạn nên trong lớp không ai thực sự thân thiết. Nhug sau khi mình đảm nhiệm chức vụ thì bạn lớp trưởng lân la ra làm quen với mình, lúc đầu thì m cũng nghĩ là do c ấy muốn làm bạn nên m cũng tiếp chuyện. Được một thời gian thì mqh của bọn m đã ở mức tạm ổn, không quá thân. Tuy người ngoài thấy như vậy nhưng thật sự thì m không có nhiều thiện cảm với c ấy. M cảm thấy khó chịu khi mà hôm nào m đến lớp c ấy cũng bám theo m, bắt chuyện rồi thân thiết cacthu làm m thấy mất tự nhiên. M cũng bất bình với cách ứng xử của c ấy nhưng rồi cũng giả vờ cho qua. Về tính cách, m thấy chưa có ai ngoài bạn thân thực sự của mình có tính cách phù hợp với m. Không biết mn như thế nào nma ở trên m đã chia sẻ là m rất kén bạn. C ấy khách quan mà nói thì là một người thuộc con nhà người ta trong mắt tất cả: vui vẻ, đôi lúc cáu giận, học giỏi, nhiều tài năng, hướng ngoại, có thể nói là "mặt trời nhỏ". Tuy vậy, từ góc độ của m, c ấy rất không tinh tế và nếu nặng hơn chút thì thậm chí là vô duyên. C ấy luôn tìm cách bác bỏ ý kiến của mình mỗi lúc mình định phát biểu gì đó khác với quan điểm của c ấy. Nhiều lúc m muốn yên tĩnh nhưng c ấy vẫn lại gần và nch làm m thật sự stress. M muốn kết thúc tình bạn này dù m luôn sợ ánh mắt đánh giá của các bạn. Rồi một thời gian nữa, c ấy biết mình có học tiếng Anh của một cô gia sư trình độ khá chuyên nghiệp ( nếu so ra thì thực lực của m và cậu ấy không chênh lệch nhiều,điểm mạnh của mình là học tốt tiếng anh, cậu ấy thì chưa quá xuất sắc nên trong kì thi m đã vượt qua c ấy), mẹ c ấy liên lạc với bố mình, ngỏ ý muốn xin c ấy học chung với mình. M đã nói với bố mình là mình không muốn học chung với c ấy vì 3 lí do chính: ngay từ lúc đăng kí m đã xác định học 1v1 ( dù sau đó có thêm một bạn vào, bạn ấy là ngoại lệ), hơn nữa mình không muốn thân thiết với c ấy và bạn học chung với m là crush m ( mình không nói với bố lí do thứ 3 này), để mà nói là crush thì cũng chưa chính xác vì m chỉ là đặc biệt có thiện cảm so với người khác thôi. Cuối cùng c ấy vẫn xin được học cô giáo đó ( học riêng). Sau sự kiện này thì c ấy biểu hiện lơ m rõ rệt (m chắc chắn không nhầm). M cảm thấy bị lợi dụng cùng với hụt hẫng, tức giận. Sao mình lại luôn mềm lòng với họ dù họ đã khiến mình trở nên tiêu cực nhỉ? Mn có thể cho m xin cảm nhận được không, phản bác hay đồng tình cũng được, m chỉ muốn có góc nhìn khách quan nhất về việc này. Nếu mình sai, mình sửa - nếu c ấy sai, vậy bằng mọi giá m phải nỗ lực vượt qua c ấy. M cảm ơn tất cả vì đã đọc tâm sự này, cảm giác nhẹ nhõm hơn rất nhiều. #hoctap #tamsu
1
một năm trước
2
Quận 9
Chán quá ò tam sự với tớ điii #tamsu
4
một năm trước
1
Hai Bà Trưng
Đau lòng điên lên được ấy. Người từng thân thiết giờ bắt buộc phải hóa người dưng. Trách bản thân quá yếu lòng đi. Hôm đầu biết được c ấy không tốt với mình, tớ tức lắm, thấy tổn thương. Hôm đấy, biết được sự việc cách giờ đi thi 1 tiếng, tớ không thể tập trung ôn tiếp để đi thi được mà khóc mãi. Đến phòng thi làm được 20p xong lại suy nghĩ lại khóc. Hôm đó cứ nghĩ xong lại khóc. Về nhà muốn ngủ luôn để không nghĩ ngợi nữa nhưng ngủ được có 1 tiếng thì bị tỉnh xong tớ lại suy nghĩ lại khóc đến 2 3h đêm. Huhu tớ dễ mau nước mắt điên lên được ấy. Sau hôm đó tớ dần chấp nhận sự thật là mình nên kết thúc ở đây thôi. Khi đọc được các bài của c ấy tớ cũng đau lòng xong lại khóc. Đáng ra tớ phải tiếp tục tức giận chứ. Hôm nay chắc là bọn tớ chính thức không còn liên quan gì đến nhau nữa rồi. Nội tâm tớ phức tạp quá. Nghĩ đến việc dừng lại như này tớ cũng khóc nhưng có lẽ hôm nay sẽ là lần cuối mà tớ khóc vì cậu ấy như thế. Sau cùng thì tớ phải chấp nhận là cuộc sống của mình sẽ có người đến rồi cũng có người đi, dù là ai đến ai đi cũng để lại cho mình những kỉ niệm khó quên. Nên mình vẫn vui vẻ mà đón nhận thôi #tamtrang
2
một năm trước
6
Loading...