Bài chia sẻ ẩn danh

ico-place

Mỹ Xuyên

riviu-icon

Chia sẻ

một năm trước

icon-ico-share

Chia sẻ

Đời tôi cô đơn nên yêu em chẳng bao lâu Ngày mai đây em lên xe hoa bước theo chồng.

Loading...

Đang tải bình luận...

Bài viết liên quan

ico-place

Mỏ Cày Nam

có bạn nào học hce khóa k20 ở đây hông ạ, làm quen đỡ xa lạ i

icon-text-sms

1

một năm trước

icon-thumb-up

0

icon-down
ico-place

Trực Ninh

Hết hè r. Mai tui đi học 😌😌😌 #tamsu

icon-text-sms

10

một năm trước

icon-thumb-up

5

icon-down
ico-place

Chư Păh

Đang đọc bộ bhtt thuần Việt, cuộc đời mấy nhân vật sao mà khốn khổ khốn nạn thiệt chứ. #tamsu

icon-text-sms

2

một năm trước

icon-thumb-up

2

icon-down
ico-place

Cần Đước

Mọi người ơi, mình có một "định nghĩa" muốn hỏi mọi người. Nếu như mình đang gặp khó khăn thì có một người xuất hiện, họ giúp đỡ mình không lý do, sẵn sàng dang đôi tay kéo mình ra khỏi hố sâu tăm tối. Họ dường như trở thành ánh sáng của mình. Nhưng khi mình bắt đầu ổn hơn, thì họ lại tìm cách vùi mình xuống và tiếp tục ở bên cạnh mình. Và hơn hết, khi mình tiến xa hơn, phát triển hơn, trở nên tốt hơn thì họ lại không hài lòng vì điều đó. Họ đánh giá, chê bai, không công nhận những điều mình làm, cho lời khuyên mong muốn mình đừng tiến xa nữa, hãy an ổn như hiện tại. Như vậy mình nên gọi là gì hả mọi người? #tamsu

icon-text-sms

4

một năm trước

icon-thumb-up

5

icon-down
ico-place

Cẩm Phả

Nếu yêu một người mà lúc nào bạn cũng muốn chia tay, thì là nên chia tay thật k nhỉ. Mình vẫn còn yêu, nhưng thực sự k cảm nhận đc rõ ràng tình cảm của họ. Hoặc họ đang thao túng mình quá. Chia tay thật đi nhở, nếu họ yêu mình thật họ sẽ quay lại. #hoidap #tinhcam #tamsu

icon-text-sms

45

một năm trước

icon-thumb-up

5

icon-down
ico-place

Thành phố Biên Hòa

Em vẫn sẽ yêu anh, cho dù sau này trong anh em không còn vị trí nào nữa #tinhcam

icon-text-sms

1

một năm trước

icon-thumb-up

0

icon-down
ico-place

Quận 5

Hôm nay tôi đã tìm được cách để về dự đám cưới của bạn mình mà không gây ảnh hưởng đến việc học. Nhưng tôi không nói cho những người bạn thân của tôi biết. Tôi muốn thăm dò thái độ của họ lần cuối. Khi họ hỏi tôi về được không, tôi bảo là không, tôi bận thuyết trình rồi. Họ vẫn vậy, vẫn chỉ trích tôi. "Họ bảo tôi nhờ người khác thuyết trình không được à, rồi bảo không thuyết trình lần này thì lần khác. Rồi họ còn bảo tôi tệ." Thật sự khi đọc dòng tin nhắn ấy tôi cảm thấy rất tồi tệ, bản thân họ cũng đi học mà sao lại không hiểu cho tôi chớ. Tôi đã nhận trách nhiệm thuyết trình rồi thì dù thế nào tôi cũng phải hoàn thành nó, tôi không thể vì lý do cá nhân mà làm ảnh hưởng cả nhóm được. Họ là bạn thân của tôi, tôi tưởng chừng họ sẽ luôn hiểu và cảm thông cho tôi, nhưng hoá ra chưa từng ai hiểu cho khó khăn của tôi hết. Cảm xúc mà tôi dành cho họ có lẽ đã phần nào phai nhạt qua chuyện này. Có lẽ vốn chưa từng có ai sẽ thấu hiểu cho tôi như cách mà tôi luôn nhiệt tình và thấu hiểu cho họ. Tôi không trách họ, chỉ trách bản thân đã kỳ vọng quá nhiều.

icon-text-sms

1

một năm trước

icon-thumb-up

4

icon-down
ico-place

Nam Từ Liêm

H nghĩ lại, tại sao manga, anime làm ra bởi người lớn... Lại đa số là viết về cấp 2, cấp 3..? #votri #linhtinh #manga

icon-text-sms

3

một năm trước

icon-thumb-up

4

icon-down
ico-place

Quận 5

Nếu có khả năng tàn hình bạn sẽ làm gì? Đi rạp chiếu phim miễn phí, đi lấy đồ trong siêu thị, hay đi lấy những thứ giá trị mà không sợ bị phát hiện. Còn tôi, tôi sẽ lặng lẽ rời bỏ thế giới này mà không để lại một chút dấu vết, như thể ngay từ đầu tôi chưa từng tồn tại.

icon-text-sms

3

một năm trước

icon-thumb-up

4

icon-down
ico-place

Bến Lức

đôi khi mình tự hỏi rằng, liệu thế giới này có một thứ gọi là hạnh phúc thật sự không? và liệu rằng nó có dành cho mình không, mình ước gì mình không kì vọng một ngày mình sẽ được hạnh phúc nhiều đến mức mà bây giờ mình phải ôm nó và tự tủi thân như bây giờ, mình từng mong cầu nó nhiều lắm, vì mình quá đủ mệt mỏi và không còn sức chống chọi với tất cả mọi thứ trên đời này cứ ập vào mình như thế, nó đau lắm, rất rất nhiều, thậm chí còn tệ hơn, mình không biết nên nói ra nó cho ai nghe để họ vẫn biết rằng sâu bên trong một người luôn hết sức bình thường lại đây vết trầy xước như thế, mình chỉ là đang cố tỏ ra là nó bình thường thôi ấy. nhưng dần dần, mình nhận ra, mình mong cầu càng nhiều, thì lại bị dập tắt càng nhiều, nó vẫn cứ ập vào mình những thứ không đâu vào đâu khiến mình dường như chìm xuống đáy, mình không tìm thấy lối thoát nữa, nên thôi, mình sẽ không đặt kì vọng nữa, nếu được ước,mình chỉ ước rẳng mình sẽ mãi chìm vào giấc ngủ mà không bao giờ tỉnh lại, không cảm nhận được nỗi đau mà từ mọi thứ mang lại, sẽ không biết gì hết.

icon-text-sms

5

một năm trước

icon-thumb-up

5

icon-down

Loading...

Ứng dụng Khế trên điện thoại