Bài chia sẻ ẩn danh

ico-place

Ngô Quyền

riviu-icon

Chia sẻ

2 năm trước

icon-ico-share

Chia sẻ

Hề lâu quắt sắp mọi người,e muốn nói ra một chút trải nghịm của chính bản thân e ạ! Em có một người anh trai lớn hơn em chỉ khoảng vài tuổi,hồi bé em và anh chơi với nhau vui lắm,bao kỉ niệm vui buồn r anh đưa e đi chơi,mua bim bim r chở e đi khắp thành phố bằng xe đạp của anh,có đồ gì anh cũng sẽ nhường cho em, nhưng đấy thì cũng chỉ là chuyện hồi bé.Chỉ khoảng vài năm khi e cũng đã lớn hơn được thêm một chút, anh cũng đã học cấp 3 rồi,anh và em cũng không còn thân như hồi bé nữa,anh khi mỗi lần gặp nhau sẽ không còn phải áp lực mặt nặng mày nhẹ.Sau những lần bị bố mẹ mắng chỉ mong anh sẽ lại an ủi hay chỉ cần một cái ôm là đủ chứ không phải là ánh mắt ghét bỏ hay sự lạnh nhạt đấy.Em cũng muốn được anh chở đi chơi quanh tp một lần như hồi bé mà khó quá,cũng còn rất nhiều điều muốn thực hiện cùng anh nhưng cũng không còn cơ hội nữa r, đúng là ai rồi cũng sẽ phải lớn cũng sẽ phải thay đổi để phù hợp với cuộc sống hiện tại nên e cũng hiểu a còn công việc và sự nghiệp không muốn làm phiền anh nữa,chỉ mong rằng một lúc nào đó khi nhìn lại mong anh vẫn nhớ tới những kỉ niệm đẹp này... Củm ơn mng đã đọc si nghĩ của e nha,e viết hơi tùm lum xíu chin nhoii mng nhìu hihi🥲

Loading...

Đang tải bình luận...

Ứng dụng Khế trên điện thoại