Chia sẻ
2 năm trước
Chia sẻ
Loading...
Đang tải bình luận...
Phú Quốc
bạn hôm nay như thế nào ?
4
2 năm trước
2
Hà Đông
Biết ai ko
6
2 năm trước
5
Phú Nhuận
Bức thư thứ 121 gửi thông điệp nè
1
2 năm trước
3
Đắk Tô
dm tâm sự với nó, chưa an ủi câu nào nó đã kể chuyện gd nó. má
1
2 năm trước
-1
Sầm Sơn
Hồi trước t rất thân với một b nam b ấy cũng rất tốt với t giúp t vượt qua thời gian khó khăn. Nhưng rồi b ấy có tỏ tình nhưng lúc ấy t cứ tưởng là đùa sau này thì đc b cậu ấy nói nên t mới bt tại vì cậu ấy tỏ tình mấy lần mà đều trong lúc nói chuyện tào lao . cậu ấy cũng ko phải học sinh hư nhưng hay đánh nhau với người khác. có lần t bị một b kiểu giống mấy b cj đại ấy xin ních face thì t rất sợ t có nói với cậu ấy ko bt vô tình hay cố ý lúc đấy cậu ấy cứ sang lớp t đứng lúc rảnh t có hỏi sao lại đứng đây cậu ấy bảo chuyển lớp nhưng mà thật sự cậu ấy ko chuyển lớp. rồi ko bt do t hay vì lí do gì cậu ấy nói muốn xóa kb nên t cũng chánh mặt cậu ấy trên trường... Thật sự rất buồn nhưng mà cũng rất cảm ơn cậu ấy đã làm b với mình vì nhờ có cậu ấy mình mới có thể nhẹ lòng với thời gian kinh khủng ấy Nếu có cơ hội t thật sự rất muốn làm b với cậu một lần nữa..
6
2 năm trước
8
Bình Tân
#tinhcam đời học sinh của bạn nhớ nhất là gì? Có gì thú zị khumm
3
2 năm trước
3
Bến Cát
Tại sao chỉ nhìn điểm thi mà đánh giá con người của họ? Đó gọi là "phân biệt đối xử" ? Cho dù là ngu hay giỏi thì họ cũng là con người mà ,họ cũng có trái tim, cảm xúc....tại sao lại luôn so sánh, phân biệt,thiên vị những đứa ngu và thông minh?
4
2 năm trước
7
Bình Thạnh
Đức ơi, tớ nhớ cậu…
3
2 năm trước
2
Bình Thạnh
Em muốn quay lại ngày hôm đấy, trên chuyến xe của buổi chiều tà có anh ngồi bên cạnh. Ta cùng nhau ngắm hoàng hôn và hai trái tim đập chung một nhịp. Dẫu ta chỉ nói với nhau một câu, nhưng khoảnh khắc đó, em biết rằng, em đã thật sự yêu anh biết bao…
2
2 năm trước
2
Ngô Quyền
Hề lâu quắt sắp mọi người,e muốn nói ra một chút trải nghịm của chính bản thân e ạ! Em có một người anh trai lớn hơn em chỉ khoảng vài tuổi,hồi bé em và anh chơi với nhau vui lắm,bao kỉ niệm vui buồn r anh đưa e đi chơi,mua bim bim r chở e đi khắp thành phố bằng xe đạp của anh,có đồ gì anh cũng sẽ nhường cho em, nhưng đấy thì cũng chỉ là chuyện hồi bé.Chỉ khoảng vài năm khi e cũng đã lớn hơn được thêm một chút, anh cũng đã học cấp 3 rồi,anh và em cũng không còn thân như hồi bé nữa,anh khi mỗi lần gặp nhau sẽ không còn phải áp lực mặt nặng mày nhẹ.Sau những lần bị bố mẹ mắng chỉ mong anh sẽ lại an ủi hay chỉ cần một cái ôm là đủ chứ không phải là ánh mắt ghét bỏ hay sự lạnh nhạt đấy.Em cũng muốn được anh chở đi chơi quanh tp một lần như hồi bé mà khó quá,cũng còn rất nhiều điều muốn thực hiện cùng anh nhưng cũng không còn cơ hội nữa r, đúng là ai rồi cũng sẽ phải lớn cũng sẽ phải thay đổi để phù hợp với cuộc sống hiện tại nên e cũng hiểu a còn công việc và sự nghiệp không muốn làm phiền anh nữa,chỉ mong rằng một lúc nào đó khi nhìn lại mong anh vẫn nhớ tới những kỉ niệm đẹp này... Củm ơn mng đã đọc si nghĩ của e nha,e viết hơi tùm lum xíu chin nhoii mng nhìu hihi🥲
1
2 năm trước
2
Loading...