Chia sẻ
2 năm trước
Chia sẻ
Loading...
Đang tải bình luận...
Ninh Phước
Nhắn mà không rep Dỗi vãi ò........
4
2 năm trước
5
An Lão
:))) ước mơ lồng tiếng vch mà thử lồng mấy vd lưu ở tik Tok r lồng thử trong capcut đưa cho chị nghe chị bảo giọng t như l 😭👌
7
2 năm trước
4
Tuy Phong
ba mẹ mình đang chiến tranh lạnh:< hôm nay mình buồn lắm, phải làm gì đây mình sợ ba mẹ như vậy lắm ít khi nào họ giận nhau:(((
2
2 năm trước
3
Ninh Kiều
Giờ làm biếng yêu đương quá, mặc dù lớn tuổi phải tới giai đoạn lập gia đình nhưng t cứ nc làm quen được vài câu xong t chán chẳng muốn nc nữa. Không biết làm sao hết tình trạng này nữa #tinhcam
7
2 năm trước
4
Long Mỹ
Tớ, chỉ là một đứa trẻ, tớ không biết phải làm sao... Tớ sinh ra ở một vùng nông thôn, học ở một ngôi trường cấp 2 bình thường. Ở đó có rất nhiều kiểu thành phần, cấp 2 mà, cái tuổi bồng bột và ngôi trường nội quy lỏng lẻo khiến chúng nó thích làm gì thì làm. Đánh nhau, chểnh mảng học tập, kéo bè kết phái, so kè nhan sắc, đua đòi,... đó là ngôi trường không hề có công bằng, thực sự rất rất tệ. Tớ không có bạn bè ở đó, họ không thích tớ, những bạn nam thường chế nhạo tớ. Nói về tớ, tớ có ước mơ được học trường chuyên, nhưng trường ở xa nhà tớ, khoảng 20km. Tớ biết, mình không xuất sắc, tớ biết điều kiện nhà tớ không quá tốt. Trước đây tớ chỉ sợ mình không thể đậu, giờ thì tớ sợ mình còn chẳng có cơ hội dự thi. Tớ nói với mẹ tớ muốn học ở đó, mẹ tớ bảo một năm phải đóng nhiều tiền, rồi tiền ăn uống, tiền kí thúc xá vì trường ở xa và tớ còn bị hen xuyễn nữa... Tớ giống như một đứa trẻ mơ mộng bị thức tỉnh bởi hiện thực vậy. Tớ thực sự không biết làm sao Tớ muốn vào chuyên nhiều như thế là vì cấp 2 tớ không có bạn bè, tớ muốn như bao người, muốn gặp những người cùng chung chí hướng, muốn có những người bạn, muốn có một thời cấp 3 vui vẻ như bao người vậy. Trước giờ tớ chưa từng nghĩ mình sẽ bị hiện thực tát cho một cái đau đến thế. Nhưng suy cho cùng tớ cũng chỉ là một đứa trẻ những thứ này chắc chẳng là gì đối với mọi người nhưng nó là lần đầu tiên tớ thấy được sức mạnh của đồng tiền và cái đắng của hiện thực...
4
2 năm trước
4
Tam Dương
Huhu Lục Hải Không 😭😭
1
2 năm trước
2
Nam Từ Liêm
Mọi người ới, tui sắp đi Bà Nà Hills chơi thì có ai cho xin xí kinh nghiệm đc honggg ~ :>>
2
2 năm trước
4
Rạch Giá
Mình sinh non nên tim yếu, từ nhỏ thật sự mình rất ghen tị với các bạn, nhìn các bạn chạy nhảy, nhìn các bạn chơi, trong khi đó, mình chỉ có thể nhìn. Mình nhìn các bạn chạy mà khao khát. Sau khi lớn, tình trạng tim của mình tốt hơn, có thể chơi với các bạn ấy rồi, đương nhiên mình vẫn không được vận động quá sức. Lên đầu cấp 3, khi thầy kêu chạy 4 vòng, mình nghĩ mình đã ổn rồi, mình đã có thể chạy như các bạn, vì thế khi đến lượt mình, mình không xin thầy giảm số lần chạy như mọi khi. Vòng 1 tuy mệt nhưng mình cảm thấy rất vui, mình chạy tiếp vòng 2 rồi đến vòng 3, lúc này, đột nhiên đầu mình ong ong lên, mắt dần mờ rồi không thấy gì, bên tai thì ù ù. Lúc đó mình rất sợ. Theo kinh nghiệm, mình biết mình phải dừng lại rồi. Đến năm nay (12), mình học GDQP, thầy bảo bọn mình cầm súng chạy, nữ 2 vòng, nam 4 vòng. Lần này thật sự mình đánh giá quá cao bản thân rồi, tuy đã xin thầy giảm 2 vòng thành 1 vòng, nhưng cuối cùng mình vẫn không thể chạy hết 1 vòng. Bạn bè bảo mình xin thầy đi, nhưng mình tự cho là bản thân có thể chạy ít nhất 1 vòng. Nhục thật. Khi đang nghỉ ngơi, mình nghe có đứa nói : hồi nãy tao đã kêu con N(mik đó) xin thầy rồi mà nó không chịu... Câu tiếp theo mình không dám nghe Mình vừa nhục, vừa tức. Có 1 vòng cũng chạy không xong, mình thấy mình vô dụng và tự cao quá. #tamsu
1
2 năm trước
6
Quận 2
Em có bạn việt kiều ko rành tiếng việt như tải app Khế về thì để làm gì ah mọi người? #hoidap
4
2 năm trước
3
Nha Trang
S t cứ cs cảm giác bnthân khác giới đg thik m ấy nhở🤔🤔 #tinhyeu
3
2 năm trước
2
Loading...